Cúm gia cầm và một số thông tin mới (tiếp)

Cúm gia cầm và một số thông tin mới (tiếp)

Cúm gia cầm là là bệnh do nhiễm virus lây lan từ chim sang các loại động vật khác. Hiện nay, một chủng cúm gia cầm đặc biệt nguy hiểm có tên là H5N1 – tiếp tục lây lan ở gia cầm ở Ai Cập và một số khu vực ở Châu Á. H5N1 là một loại virus cúm gia cầm có độc lực cao (HPAI) và có khả năng gây bệnh và tử vong ở hầu hết các loài chim mắc. Virus này có thể gây tử vong cho con người và các động vật có vú khác nhiễm virus từ chim. Virus cúm H5N1 đã khiến gần 60% số người bị nhiễm bệnh tử vong kể từ trường hợp đầu tiên vào năm 1997

Không giống như virus cúm ở người, cúm gà H5N1 khó lây từ người sang người. Rất ít trường hợp lây truyền từ người sang người được ghi nhận, một số trường hợp lây bệnh đã xảy ra là do có tiếp xúc đặc biệt gần gũi, như người mẹ bị nhiễm virus trong khi chăm sóc trẻ sơ sinh bị bệnh.

Trước sự bùng phát của dịch cúm gia cầm trên thế giới trong thời gian vài năm gần đây, rất nhiều thông tin mới về virus này đã được các nhà khoa học trên thế giới đưa ra. Nghiên cứu của Junli và cs. đă(2022) đã chỉ ra sự lây nhiễm của chủng virus H5N6 sang cơ thể người. Trong nghiên cứu này, nhóm tác giả đã báo cáo một trường hợp người bị nhiễm vi-rút H5N6 ở Hàng Châu sau khi tiếp xúc với gia cầm mới giết mổ, bất chấp giả thuyết truyền thống rằng việc lây nhiễm ở người đòi hỏi phải có tiền sử tiếp xúc với gia cầm sống. Đặc tính bộ gen nhanh chóng của các biến thể cúm A H5N6 từ bệnh nhân và môi trường liên quan cho thấy các biến thể virus này có nguồn gốc từ chim, thuộc nhánh 2.3.4.4b H5 và có khả năng thích nghi trên cơ thể người sau khi nhiễm bệnh. Kết quả phân tích so sánh các bộ gen H5N6 tại địa phương cho thấy tình trạng nhiễm virus trong môi trường liên quan và chợ gia cầm rất phức tạp nên việc kiểm soát quá trình lây nhiễm virus từ gia cầm sang động vật và từ động vật sang người là vô cùng quan trọng ngay cả khi gia cầm đã được giết mổ.

Thông tin cụ thể của bài viết có thể tham khảo theo đường dẫn sau đây:

https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC8920390/

Cúm gia cầm và một số thông tin mới (tiếp)

Cúm gia cầm và một số thông tin mới (tiếp)

Cúm gia cầm là là bệnh do nhiễm virus lây lan từ chim sang các loại động vật khác. Hiện nay, một chủng cúm gia cầm đặc biệt nguy hiểm có tên là H5N1 – tiếp tục lây lan ở gia cầm ở Ai Cập và một số khu vực ở Châu Á. H5N1 là một loại virus cúm gia cầm có độc lực cao (HPAI) và có khả năng gây bệnh và tử vong ở hầu hết các loài chim mắc. Virus này có thể gây tử vong cho con người và các động vật có vú khác nhiễm virus từ chim. Virus cúm H5N1 đã khiến gần 60% số người bị nhiễm bệnh tử vong kể từ trường hợp đầu tiên vào năm 1997

Không giống như virus cúm ở người, cúm gà H5N1 khó lây từ người sang người. Rất ít trường hợp lây truyền từ người sang người được ghi nhận, một số trường hợp lây bệnh đã xảy ra là do có tiếp xúc đặc biệt gần gũi, như người mẹ bị nhiễm virus trong khi chăm sóc trẻ sơ sinh bị bệnh.

Trước sự bùng phát của dịch cúm gia cầm trên thế giới trong thời gian vài năm gần đây, rất nhiều thông tin mới về virus này đã được các nhà khoa học trên thế giới đưa ra. Nghiên cứu của Junli và cs. đă(2022) đã chỉ ra sự lây nhiễm của chủng virus H5N6 sang cơ thể người. Trong nghiên cứu này, nhóm tác giả đã báo cáo một trường hợp người bị nhiễm vi-rút H5N6 ở Hàng Châu sau khi tiếp xúc với gia cầm mới giết mổ, bất chấp giả thuyết truyền thống rằng việc lây nhiễm ở người đòi hỏi phải có tiền sử tiếp xúc với gia cầm sống. Đặc tính bộ gen nhanh chóng của các biến thể cúm A H5N6 từ bệnh nhân và môi trường liên quan cho thấy các biến thể virus này có nguồn gốc từ chim, thuộc nhánh 2.3.4.4b H5 và có khả năng thích nghi trên cơ thể người sau khi nhiễm bệnh. Kết quả phân tích so sánh các bộ gen H5N6 tại địa phương cho thấy tình trạng nhiễm virus trong môi trường liên quan và chợ gia cầm rất phức tạp nên việc kiểm soát quá trình lây nhiễm virus từ gia cầm sang động vật và từ động vật sang người là vô cùng quan trọng ngay cả khi gia cầm đã được giết mổ.

Thông tin cụ thể của bài viết có thể tham khảo theo đường dẫn sau đây:

https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC8920390/

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *