Ở lợn con đang trong giai đoạn cho con bú, đặc biệt từ sơ sinh đến 21 ngày tuổi và thường xuyên xảy ra bệnh nhất là khi thời tiết thay đổi như nóng lạnh thất thường, mưa nhiều, độ ẩm cao. Nếu người chăn nuôi không chú ý trong quá trình phòng trị bệnh sẽ gây hỏng đàn lợn trong quá trình chăn nuôi lâu dài.
Chú ý chế độ ăn để tăng sức đề kháng cho heo con
Nguyên nhân gây căn bệnh này được xác định là do điều kiện vệ sinh dinh dưỡng cho heo con không đảm bảo. Đó là do quá trình chăn sóc, nuôi dưỡng lợn mẹ không đầy đủ, nhất là giai đoạn lợn mẹ mang thai bị thiếu chất dinh dưỡng, khoáng, nhất là sắt , cô ban, can xi, Vitamin B12… làm bào thai phát triển kém, do đó lợn con sơ sinh dễ bị bệnh phân trắng. Nguyên nhân còn do rối loạn trao đổi chất vì lợn con bú sữa mẹ kém phẩm chất, thiếu chất dinh dưỡng, nhất là thiếu sắt người chăn nuôi lại không bổ sung đầy đủ dinh dưỡng cho heo con và cũng bởi trong giai đoạn còn bú mẹ, lợn con rất cần nước, thiếu nước chúng sẽ uống nước bẩn dẫn đến mắc các chứng về đường ruột.
Thường do kế phát khi sức đề kháng của lợn con giảm, các vi khuẩn có sẵn trong đường ruột phát triển nhanh chóng gây bội nhiễm, tăng độc lực gây bệnh. Các bác sĩ thú ý, cán bộ khuyến nông cho hay người chăn nuôi có thể sử dụng men ủ thức ăn NN1 hỗ trợ quá trình cho lợn con và giúp phòng trị các bệnh.
Nguyên nhân khiến lợn con mắc bệnh còn là do đặc điểm sinh lý của lợn con bổ khi mố sinh hệ điều tiết thân nhiệt của lợn con chưa hoàn chỉnh, sẽ không thích nghi với sự thay đổi bất thường của thời tiết, khí hậu và lượng mỡ dưới da của lợn con lúc mới sinh chỉ có khoảng 1%.. Bởi vậy, nếu khí hậu thay đổi, con mất cân bằng giữa hai quá trình sản nhiệt và thải nhiệt khi khí hậu thời tiết thay đổi thất thường sẽ khiến lợn mắc bệnh.
Khi lợn con mắc bệnh thường ở độ tuổi lợn từ sơ sinh đến 21 ngày tuổi, lợn kém bú rồi bỏ hắn bú, luôn trong trạng thái ủ rũ, đứng xiêu vẹo. Mắc bệnh rồi, chúng ỉa phân trắng, hậu môn thường dính bết phân, phân dính nhiều vào đít, vào khoeo, lợn rặn rất nhiều khi ỉa, Màu phân lúc đầu màu xanh đen sau đó chuyển sang xám (màu tro bếp, màu xi măng) rồi chuyển thành màu trắng như cứt cò, có mùi tanh, khắm đặc trưng. Sau khi theo dõi sẽ thấy, da lợn khô và nhăn nheo, đầu to bụng hóp, niêm mạc mắt nhợt nhạt, 4 chân lạnh, thở nhanh, lợn gầy sút rất nhanh.
Bên cạnh đó, bệnh ỉa phân trắng khiến lợn con hay khát nước, nếu người chăn nuôi không chú ý cung cấp nước và đảm bảo nguồn nước sạch thì lợn con sẽ tìm nước bẩn trong chuồng uống làm bệnh nặng thêm nếu không đảm bảo đủ nước sạch. Bệnh kéo dài 2 – 4 ngày, đôi khi có lợn nôn ra sữa chưa tiêu hoá nên có mùi chua, lợn suy nhược nhanh, co giật, run rẩy và chết, tỷ lệ chết 50 – 80%.
Thể kéo dài gặp nhiều ở lợn từ 22 ngày tuổi, bệnh có thể kéo dài từ 7 – 10 ngày, lợn con vẫn bú nhưng giảm dần đi. Mắt có dử và quầng thâm xung quanh, suy dinh dưỡng, niêm mạc nhợt nhạt, phân màu trắng đục, trắng vàng. Nếu chữa trị không kịp thời, lợn thường chết sau 1 tuần bị bệnh. Lợn con từ 45 – 50 ngày vẫn còn bú mẹ cũng bị bệnh ỉa phân trắng với các triệu chứng nhẹ hơn, bệnh kéo dài, lợn bị còi cọc.
Phòng trị bệnh hiệu quả thì cần đảm bảo là khâu đầu tiên chăm sóc, nuôi dưỡng lợn mẹ, lợn con tốt, chú ý khâu thức ăn cho mẹ phải tốt cả về số lượng và chất lượng. Người chăn nuôi nên dùng kết hợp chế phẩm men ủ thức ăn NN1 để phòng bệnh đường ruột cho lợn, bổ sung các nguyên tố vi lượng như Fe, Cu và giúp tiết kiệm chi phí thức ăn.
Bên cạnh đó, cần thực hiện tốt 3 khâu (chống lạnh, chống ẩm và chống bẩn), chuồng trại thoáng mát mùa hè, ấm mùa đông đồng thời tập cho lợn con ăn sớm với thức ăn có chất lượng cao. Phòng bằng vắc xin cho cả mẹ và con, vắc xin được chế từ các chủng E. coli gây bệnh lợn con phù đầu (vắc xin chuồng) bằng cách tiêm cho mẹ 1 – 2 tuần trước khi đẻ, haycho lợn mẹ uống 3 – 4 lần sau khi đẻ. Vắc xin có tác dụng bảo hộ 70% cho lợn khi đang cho con bú.